Em độc thân đấy, thì đã làm sao?

Em độc thân không phải vì em chẳng được ai yêu thương mà bởi vì em chưa muốn yêu, em còn muốn tự do bay nhảy với những khung trời, những hoài bão mà em mơ đến.

Em độc thân, em có thể tự do làm mọi điều mình thích. Em tự do tạo dựng những mối quan hệ, làm quen với một người đặc biệt mà em tình cờ nhìn thấy trên đường, trên vỉa hè, trong nhà sách hay là cả những nơi mà em lang thang rồi dừng chân với một nụ cười tươi làm thân mà chẳng sợ ai đó ghen tuông.

Em độc thân, em biết cách tự chăm sóc bản thân mình bởi vì chẳng ai làm thay điều đó cho em cả. Em đôi khi vô tâm, có thể thức khuya, dậy muộn một chút, nhưng em biết những điều đó làm em thoải mái. Em ý thức được em chẳng cần phải gò bó mình vào một khuôn phép mà người khác tạo ra, em là chính em chứ không là mảnh ghép để hoàn chỉnh bức tranh cuộc sống do bất cứ ai sắp đặt.




Có nhiều người bảo em yêu đi, họ bảo “Cuộc sống vì tình yêu mới là một cuộc sống có ý nghĩa”. Em ngạc nhiên, bây giờ cuộc sống em chẳng phải cũng có tình yêu sao. Em yêu tất cả mọi thứ quanh mình, em yêu những điều nhỏ bé, giản đơn, em yêu cành hoa trước sân nhà, em yêu cánh cò lặng lẽ chao nghiêng trên những cánh đồng xanh, em yêu đấng sinh thành cho em hình hài máu thịt, em yêu thằng em trai ngỗ nghịch chỉ biết trêu chọc em mỗi ngày, em yêu mái trường mà em đã cố gắng biết bao để thi vào đó, em yêu những đứa bạn luôn bên em, dỗ dành em những lúc em buồn, chẳng phải đó cũng là yêu ?

Không phải em ngu ngốc, giả vờ không hiểu ý mọi người muốn nói, mà bây giờ em còn chưa muốn yêu, chưa muốn vướng vào sợi chỉ hồng ràng buộc ngọt ngào nhưng may rủi mà ông Tơ bà Nguyệt vất vả se nên. Chàng trai mà sau này em yêu là ai, là người như thế nào, em chưa từng mảy may nghĩ đến.

Yêu hay không yêu, đối với mỗi người có những lựa chọn khác nhau, chẳng phải cái đích đến cuối cùng vẫn là một cuộc sống vui vẻ hạnh phúc đó sao? Mọi việc đều có thời điểm, chẳng thể rút ngắn thời gian, hoa chưa nở làm sao ngát hương, trái chưa chín làm sao thơm ngọt, tâm hồn không đồng điệu nên em chưa muốn trao gửi tấm chân tình.

Cuộc sống còn dài, em còn có tương lai, độc thân khiến em tự do tự tại, ừ thì em là con gái nhưng nhờ độc thân mà em trở thành xương rồng mạnh mẽ trước bão giông chứ chẳng mong manh như bồ công anh trong gió. Là con gái độc thân, em như một chiếc hộp Pandora quyến rũ, người ta tò mò muốn mở lại ngại ngần không dám bởi điều tốt điều xấu ẩn chứa trong đó nào ai đoán được.



Có đôi khi em ngẩn ngơ tự hỏi lòng mình, em có buồn khi trời lạnh chẳng có nổi một bờ vai, em có chạnh lòng khi những ngày lễ cũng chỉ có mình em cô đơn lặng lẽ, em có bơ vơ khi hát khúc ca mừng sinh nhật một mình trong đêm lạnh?

Em độc thân nhưng em không cô đơn.
Em còn có bạn bè, có một gia đình đầm ấm, mỗi ngày trôi qua em đều cảm thấy tuyệt vời. Những lúc chạnh lòng như thế sẽ lập tức bị xua tan khi em bước xuống đường bay nhảy với mọi điều kỳ thú em sắp khám phá. Cuộc sống còn bao điều tốt đẹp, em sao phải suy nghĩ vẩn vơ mà phí hoài từng giây từng phút để suy nghĩ vẩn vơ.

Em không muốn và cũng chẳng khuyến khích ai giống như em, mỗi người sẽ tự lựa chọn cách sống cho riêng mình. Hạnh phúc nằm trong tầm tay, nắm chắc hay không là bởi ý chí mỗi người. Chỉ riêng em, em có thể khẳng định: Em độc thân và em hạnh phúc vì điều đó.

0 comments:

Post a Comment

Blog Archive

Powered by Blogger.